SỰ ĐỜI – CON NGƯỜI – ĐỒNG TIỀN

Sự đời có hai thái cực, con người có hai trạng thái, đồng tiền có hai mặt. Trong mọi lĩnh vực của cuộc sống luôn song hành: thiện – ác, vui – buồn, sướng – khổ, thịnh – suy. Điều quan trọng phải nhận biết được lúc nào sẽ xảy ra và xử lý ra sao với những hoàn cảnh đó.

ĐỒNG TIỀN

Đồng tiền có hai mặt, mặt hình và mặt chữ. Người không biết chữ, để nhận định được giá trị đồng tiền theo cách của mình thường tìm vào phía mặt có hình ảnh. Người biết đọc nhìn vào mặt có dòng chữ để nhận định giá trị của đồng tiền. Người tri thức lật trái, lật phải, nhìn cả mặt của đồng tiền suy ngẫm.

Người không biết chữ chỉ nhìn vào một mặt của đồng tiền (mặt có hình ảnh) lập tức nhận định ngay trị giá đồng tiền mặc dù không biết mặt kia viết cái gì?

Người biết đọc chỉ nhìn vào những con số mặt trái của đồng tiền, không cần biết mặt bên phải in hình ảnh gì, nhưng quả quyết được ngay đồng tiền đó có giá trị là bao nhiêu?

Người tri thức cầm đồng tiền, lật đi lật lại hai mặt của đồng tiền ngẫm nghĩ, do dự, suy tính.

Đồng tiền là phương tiện của cuộc sống, chỉ có giá trị cần nhưng luôn không đủ. Nó có thể làm cho con người thăng hoa, phú quý, nghèo túng, điên loạn, dồ dại, tự đánh mất mình, rời xa người thân.

CON NGƯỜI

Trong bản thể con người luôn tồn tại hai phần tính cách THIỆN – ÁC song hành. Tính THIỆN giúp con người và xã hộ phát triển, bảo vệ thiên nhiên là phần NGƯỜI. Tính ÁC hủy hoại con người, thiên nhiên, xã hội là phần CON (súc vật).

Phần CON được hình thành bởi: THAM – SÂN – SI – GANH GHÉT – ĐỐ Kị nó đưa đẩy con người biến thái trở về THÚ TÍNH nguồn cội, với những bản năng sinh tồn thấp hèn. Nếu những THÚ TÍNH này luôn được hình thành và ẩn chứa sâu thẳm trong tâm khảm, con người sẽ trở nên ác độc và tàn bạo.

Phần NGƯỜI là một quá trình lâu dài dưỡng tâm, sửa tính của mỗi con người. Quá trình này được khổ luyện trong từng sát na, được gọi là SOI TÂM – DƯỠNG TÍNH, trong Đạo Phật thời gian đầu gọi đó là tu tập. Khi đạt được chứng ngộ con người sẽ tiến tới tu hành. Phần NGƯỜI được kết tinh bởi sự minh triết, sự hiểu biết, cách đối nhân – xử thế, cách nhẫn nhịn, sự thương xót, sự cảm thông, sự chia sẻ và biết trân trọng các giá trị.

SỰ ĐỜI

Trong sự đời, người không biết chữ và người biết đọc thường nhìn sự việc một cách phiến diện. Cũng giống như cách nhìn và nhận xét giá trị của đồng tiền, họ thường lập luận theo sự hiểu biết nông cạn và u mê. Họ nhìn một phía, một bên; còn phía bên kia thì không cần biết vì kiến thức hẹp và bản ngã tự tôn. Họ thường vỗ ngực, tự đắc cái mình mới học được, cái mình mới biết hoặc mới mượn được của người khác. Có người vì quá tham vọng để trở thành người nổi tiếng, đã đi học người này một ít kiến thức, người kia một ít kiến thức, hành nghề kiếm tiền, bị vấp ngã, tẩu hỏa nhập ma lúc ấy mới biết sợ thì đã quá muộn. Có người tìm đến những thầy cao tăng, mưu cầu có được tức khắc những quyền năng; khi không đạt được, quay ngoắt lại nói xấu ông thầy. Có người lúc đầu đến học nói rất hay, khi đã được truyền thụ một ít kiến thức, có một chút hiểu biết thì quay sang tìm học môn phái khác dẫn tới tâm trí bị lung lay, rối loạn, mất phương hướng. Trong sự đời, nếu là con chim sẻ, hãy tập nhìn và đánh giá trong bầy chim sẻ; xin đừng đánh giá đại bàng, bởi làm sao biết được đại bàng đang ở nơi nao?

Người tri thức nhìn nhận, đánh giá sự đời và con người rất thận trọng. Cái chưa biết, họ thận trọng học hỏi, tìm hiểu, không vội vã kết luận. Họ trung thành với những gì họ đã nguyện theo, không nhìn trước, ngó sau khi đã quyết định một vấn đề. Lập trường của họ kiên định, vững như bàn thạch, trong sáng như kim cương. Người thiếu hiểu biết thường có tính cách hay so sánh, soi mói, nhận xét, đánh giá người khác. Họ thường tự cho sự hiểu biết của mình hơn người nên thường xuyên ngồi nghĩ tới người khác để bới lông, tìm vết. Họ khác gì những người mù chữ hoặc mới biết đọc, chỉ nhìn vào được một mặt của đồng tiền, một phần của sự việc, một khe nhỏ của sự đời.

NGHỊCH LÝ

Người sống vô tư luôn có nhiều hạnh phúc. Người luôn ung dung, tự tại đạt nhiều thành tựu to lớn. Người hay ganh đua không đạt được cái mình muốn. Người nhiều tham vọng kết cục là con số không, người giàu giấu mình, người nghèo phô trương, hiền triết ẩn mình, ngu dốt hay nói.

Đức Phật đã dạy: “Sắc sắc, không không”, “Không không, sắc sắc”, “Sắc không, không sắc”. Trong cái có lại là không có, trong không có lại là có. Có nhiều đấy rồi lại không có. Không có rồi sẽ có. Có hay không có là do nhận thức của chính bạn, nếu dẹp bỏ được những phần CON trong tư tưởng của mình, bạn sẽ có hết thảy mọi thứ trên đời nếu bạn muốn.

Hãy tự suy ngẫm, soi lại tâm mình, thẳng thắn nhận khuyết điểm, tu tập và thực hành với thân tâm an lạc, bạn sẽ đạt được tất cả các quyền năng siêu việt mà tạo hóa đã ban tặng. Đừng để mình luôn rơi vào tình trạng: “Người tham vọng lĩnh nhận loạn Pháp; Người soi mói đón nhận đơn côi; Người độc tôn ôm trọn thất bại”.

VIỆN I.B.V

VIỆN TRƯỞNG – CHUYÊN GIA CẢM XẠ

NGUYỄN NGỌC SƠN

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: Content is protected !!